Maurizio Gasparini
(Ialy), Avoid delivering therapies for non-sustained arrhythmia in ICD
patients III: the ADVANCE III Trial.
Chương
tŕnh nghiên cúu lâm sàng với 1804 BN được chia ra 2 nhóm (mỗi nhóm
902) được cấy máy ICD Medtronic đủ loại (1, 2, 3 buồng) với điều kiện
là có chương tŕnh ATP during
charging, được theo dơi 1 năm. Nhóm 1 với phát hiện 30/40, nhóm 2 với
phát hiện 18/24.
Kết quả.
Không có khác biệt tử vong, ngất (syncope) rất thấp
mặc dù 20% trong các nhóm có ngất trước khi được cấy ICD, acceleration
rất thấp (2-3 BN trong mỗi nhóm). Mức điều trị (ATP và sốc) khác nhau
ngay từ lúc đầu (theo Kaplan-Meier): 42% (nhóm 1) và 67% (nhóm 2).
ATP không thành công, th́ thời gian đến sốc là 17-21 s so với 14-16 s.
B́nh luận:
Như vậy là không nên dùng máy không có chức năng ATP trong vùng VF, và
nên dùng thời gian phát hiện dài nhất.
Thời
gian tới sốc ở trên là dùng ATP during charging (ATPdC), và trong
trường hợp máy Medtronic, sẽ phí đi một sốc v́ trước khi phát ATP máy
bắt đầu nạp điện và sẽ tiếp tục đến khi xong mới kiểm tra nhịp. Như vậy
là khác
ATP-One-Shot
(ATP1S) trong máy Biotronik sẽ kiểm tra trong cả
thời gian nạp điện và sẽ ngưng nạp điện khi nhịp xoang được phát hiện,
và nhờ vậy chỉ mất một phần năng lượng sốc, thường 1/3. V́ lư do
phí năng lượng sốc này mà các máy ICD Medtronic,
nếu có ATPdC th́
sẽ có
ATP Before Charging (ATPbC), sẽ phát ATP, rồi tái phát hiện rồi mới
phát sốc, nếu cần. Như vậy sẽ thêm 10+3s (30-34s) và 6+3 s (23-25s) cho
thời gian trên, nếu tính 3 s cho ATP.
Nghiên
cứu ADVANCE III về
phương diện này không thực tế, v́ thường các BS sẽ dùng chức năng
chuyển
qua lại giữa ATPdC và ATPbC để tiết kiệm pin! Do đó không áp dụng trên
thực tế v́ không biết kéo dài thêm thời gian đến sốc 13 và 9 s sẽ ảnh
hưởng ngất và acceleration như thế nào.
Kết quả th́ áp dụng cho các máy Biotronik được v́ với ATP1S thời gian
tới sốc của máy Biotronik tương tự như trên.